vi en

THẦY THANH THIỆN ĐÃ TU TẬP NHƯ THẾ NÀO?

Quý Phật tử học hỏi chánh pháp nên tìm hiểu cho thông suốt, rồi hãy giải thích cho độc giả. Giải thích sai là vô tình hướng dẫn Phật tử xa dần với chánh pháp và lạc vào tà pháp mà không hay đấy nhé!

Trước hết, quý Phật tử nên hiểu cho rõ TA là ai? Thân 5 uẩn là gì? Và TÂM là chi? Ta và thân 5 uẩn có liên quan thế nào? Qua một trận bệnh, ta chánh kiến và chánh tư duy thì cảm nhận rõ ràng: Thân được thỏa mãn tham dục thế gian thì TA khổ. Thân 5 uẩn kham khổ, giảm thiểu tham dục thế gian thì ta SƯỚNG. Những thắc mắc ghi trên, Thầy Thanh Thiện có nhiều bài giảng pháp rõ ràng, được đăng tải trên mạng, chịu khó tìm đọc để thông suốt. Có thông suốt mới tạo niềm tin tinh tấn tu hành nhằm đạt được chân lý.

Phật dạy tỳ kheo rằng: Tâm là CÁI PHAO cứu ta ra khỏi bể khổ trầm luân. Bởi vì ta đang ngụp lặn trong bể khổ. Có nghĩa là ta đang bị dòng thác THAM DỤC cuốn trôi. Chỉ có cách là ta cần phải ôm cho chặt TÂM thì mới có cơ may không bị chìm trong THAM DỤC. Khi ôm được phao TÂM rồi, ta hãy huấn luyện tâm rời THAM DỤC, để nhờ đó, ta mới được TÂM đưa VƯỢT THOÁT khỏi dòng thác tham dục. Nhờ TÂM vượt thoát được tham dục, mang ta theo rời khỏi thân xác ta vay mượn và TA không còn tái sanh làm người khổ đau nữa.

Phật dạy: “Đứng lại thì chìm, đi tới thì trôi dạt, chỉ có vượt qua.” Có nghĩa là nếu ta đứng lại thì ta chìm trong tham dục, nếu ta đi tới thì trôi dạt theo dòng thác tham dục. Chỉ có vượt qua, có nghĩa là ta tinh tấn tu hành thì mới vượt qua được dòng thác tham dục. Tinh tấn tu hành có nghĩa là ta huấn luyện tâm rời ảnh hưởng của tham dục, tức là ly dục, ly ác pháp, tăng trưởng thiện pháp, không làm khổ ta, không làm khổ người, không làm khổ chúng sinh. Lúc đó, tâm nhẹ bổng, đưa ta thoát ra khỏi dòng thác tham dục.

Đức Trưởng Lão Thích Thông Lạc dạy: “Hành giả phải luôn luôn gìn giữ tâm thanh thản, an lạc và vô sự.” Có nghĩa là đưa tâm vào bất động, cũng có nghĩa là đưa tâm vào từ trường thiện, cũng có nghĩa là ta phải làm chủ cho được tâm. Ta muốn làm chủ được tâm thì ta phải thiện xảo dùng pháp như lý tác ý, ly dục ly ác pháp, tăng trưởng thiện pháp, không làm khổ ta, không làm khổ người và không làm khổ chúng sinh.

Quá rõ ràng, Phật và Alahán cùng cho ta biết rằng TÂM là cái phao, là công cụ giúp đưa TA thoát khỏi khổ đau. Muốn TÂM là công cụ chở ta đi, thì ta phải biết THIẾT TRÍ để TÂM trở thành công cụ và ta điều khiển được TÂM để TÂM đưa ta ra khỏi bể tham dục khổ đau. Đại để cho quý tăng ni, Phật tử hiểu được, giống như khoa học gia thiết trí phi thuyền thành công cụ mà nhà khoa học điều khiển được và an toàn đưa họ ra khỏi địa cầu, lao vào thế gian, khám phá vũ trụ bao la.

Trong thân thể con người có 5 uẩn: Sắc, thọ, tưởng, hành, thức và TÂM. Phật cho biết, ta mượn thân xác con người để dùng làm cơ sở tu hành, ngõ hầu đạt được chân lý. Khi vay mượn được thân người, ai ai cũng vui sướng hưởng dục lạc trên thân xác, gọi là tận hưởng lạc thú trần gian, mà quên mất nhiệm vụ của TA là mượn thân người để TU HÀNH.

Dễ hiểu hơn, giống như có người may mắn đến với gia đình giàu có, họ vui sướng tận hưởng sự giàu sang. Đến khi già, sức cùng lực tận và khánh tận, họ trở về nghèo nàn cơ cực, thì than thân trách phận, than trời trách đất. Có ít người hiểu chuyện, họ lợi dụng được giàu sang, họ chuyên tâm học hành, họ tạo nên sự nghiệp vững vàng và phát huy sự giàu sang phú quý bền vững dài lâu. Mượn được thân người cũng vậy, có ít vị tỳ kheo biết lợi dụng được thân người, họ tinh tấn tu hành tiến đến làm chủ sinh già bệnh chết và thoát khỏi kiếp tái sanh làm người khổ đau như lời Phật dạy: “ĐƯỢC THÂN NGƯỜI LÀ QUÝ!”

Khi mượn được thân người dùng làm cơ sở tu hành, thì TA phải biết rõ thân người đó như thế nào để ta sử dụng đúng vào việc cần thiết cho việc tu hành của ta. Ví như ta có chiếc xe, thì ta phải biết vận hành của cái xe, để rồi ta điều khiển xe hoạt động theo nhu cầu ta cần đến, phải không nào?

Thân xác con người được cấu tạo có 5 uẩn: Sắc, Thọ, Tưởng, Hành, Thức.

  • Sắc: Bao gồm có ý thức, trung thần.
  • Thọ: Cơ quan phát sinh cảm giác.
  • Tưởng: Cơ quan thỏa mãn tham dục cho thân xác. Nịnh thần.
  • Hành: Cơ quan thi hành mọi công tác. Thiên lôi.
  • Thức: Cơ quan giúp ta hoàn trả thân xác lại cho thế gian và điều khiển TÂM đưa ta vượt thoát bể khổ trầm luân.

Trên thân xác con người còn có TÂM. Tâm chính là công cụ giúp đưa ta vượt thoát khỏi kiếp tái sinh làm người khổ đau. Phật và A-la-hán cho biết TÂM là cái phao, ta phải biết ôm ghì cho chặt để không bị chìm trong THAM DỤC khổ đau. Nhưng không phải là TA cứ ôm mãi cái phao để đợi chờ, mà ta phải biết THIẾT TRÍ, KIẾN TẠO chiếc phao TÂM trở thành CÔNG CỤ để ta điều khiển được TÂM, nhằm đưa ta thoát khỏi bể trầm luân đau khổ.

Tâm là cơ quan đã bị tưởng thức chiếm cứ mất rồi!
Bởi vì khi xác thân người vừa chào đời, thì TƯỞNG THỨC đã hoạt động và từ từ chiếm cứ TÂM. TÂM giúp TƯỞNG THỨC thỏa mãn tận cùng THAM DỤC danh, tài, sắc, ăn, ngủ cho THÂN XÁC thành thói quen, lôi kéo TA vào ghiền nghiện hưởng KHOÁI LẠC BỒNG LAI TIÊN CẢNH, không bỏ được. Và lần lần phát triển TƯỞNG DỤC tham, sân, si, mạn, nghi vô cùng vững chắc trên thân xác con người.

Ta biết rõ TA giống như dòi chui rúc trong đống phân, nhưng ta ghiền nghiện phân hôi thối rồi! Làm sao bỏ được đây?

Khi thân xác lớn lên, trưởng thành, bấy giờ Ý THỨC mới hoạt động và qua chân lý TỨ DIỆU ĐẾ, Ý THỨC hiểu được TA đang khổ đau vì ta đang sống trong ác pháp THAM DỤC. Muốn thoát khổ đau thì ta phải TU HÀNH, để tiến đến làm chủ sinh, già, bệnh, chết và vượt thoát tái sanh làm người khổ đau.

TU HÀNH có nghĩa là ta phải giành TÂM từ tay TƯỞNG THỨC, và thiết bị cho TÂM trở thành công cụ mà ta điều khiển được nhằm bay bổng vượt thoát bể khổ trầm luân.

Có nghĩa là TA phải thiện xảo dùng pháp như lý tác ý, ly dục ly ác pháp, không làm khổ ta, không làm khổ người và không làm khổ chúng sanh.

Có nghĩa là ta phải tạo cho ta có nền đạo đức nhân bản – nhân quả, thì ta mới có bản lĩnh làm chủ TÂM, thì ta mới có khả năng thiết trí TÂM thành công cụ để ta điều khiển đưa ta thoát khỏi bể khổ trầm luân.

TÂM là cơ quan rất quan trọng trên thân xác, bởi vì TÂM là cơ quan TÁC ĐỘNG tất cả hệ thống thần kinh của con người.

Tâm có phản ứng theo thói quen được tô bồi nuôi dưỡng. Có nghĩa là TÂM quen ác pháp, khi ác pháp tấn công thì TÂM vui vẻ đón nhận. Nhờ đó, TÂM không phản đối, không cự nự, thì thân xác bình yên và sung sướng hưởng thụ ác pháp.

Ví dụ, ta quen ăn mạng động vật. Bây giờ ta ăn mạng động vật, thì TÂM đón nhận, thân xác thoải mái an vui. Nếu ta ăn chay, thì TÂM không đón nhận, cự nự, phản kháng. Lúc bấy giờ, hệ thống thần kinh cảm thọ tạo cho thân xác bất an, bứt rứt, khiến thân xác mất vui.

Bây giờ để thoát khổ đau, thì ta phải dùng như lý tác ý, huân tập cho TÂM quen dần, từ từ, từ giã ác pháp và đón nhận thiện pháp.

Có nghĩa là dùng pháp như lý tác ý, ly dục ly ác pháp, tăng trưởng thiện pháp từ từ cho TÂM quen thuộc, không làm khổ ta, không làm khổ người và không làm khổ chúng sanh.

Nhờ đó, khi ta ăn chay, thì TÂM đón nhận và không tác động hệ thống thần kinh, không gây nên phản đối qua cơ quan cảm thọ nữa. Không những thế, bây giờ, cảm thọ phản ứng thoải mái, bình an, khiến ta ăn chay cảm nhận thơm ngon hơn ăn mạng động vật.

GHI CHÚ

  1. Cần phải hiểu cho rõ ràng rằng: TÂM như con nít, chỉ biết phản ứng theo thói quen. TÂM không biết suy nghĩ, không có tâm thức, không có tâm linh gì cả nhé!

Nếu TÂM biết suy nghĩ, nếu TÂM có tâm thức, nếu TÂM có tâm linh, thì khi nào TÂM chọn thiện pháp, là TA chứng đạo vào lúc đó rồi! Cần gì tu hành cho mệt xác chứ? Phải không vậy?

  1. TÂM là cơ quan phản ứng tức thời theo thói quen đã được huân tập. Đồng thời là cơ quan tác động mạnh mẽ hệ thần kinh tạo nên cảm thọ. Tạo nên vui sướng hay đau khổ, xốn xang bực mình trên thân xác ta.

Ví dụ 1: Do từ ta quen ăn mạng động vật từ nhỏ đến lớn khôn. Bây giờ ta tiếp tục khai thác ăn mạng động vật thì TÂM đón nhận và tác động vào hệ thần kinh, tạo nên cảm thọ vui sướng, sảng khoái!

Ví dụ 2: Bây giờ ta ý thức ăn mạng động vật là ác pháp. Ta không ăn mạng động vật nữa, ta ăn chay. TÂM không quen, TÂM bất mãn, thế là TÂM tác động hệ thần kinh cảm thọ bực mình, khó chịu…

Ví dụ 3: Muốn ăn chay thoải mái, ngon thơm. Ta dùng như lý tác ý, nhắc nhở TÂM nghe quen thuộc. Khi TÂM nghe quen thuộc rồi, bấy giờ ta ăn chay thì TÂM đón nhận và tác động hệ thần kinh cảm giác an vui.

Tu hành là ta kéo TÂM ra khỏi ác pháp và đưa TÂM quen với thiện pháp. Đồng thời, TÂM là cái phao, nếu ta biết thiết kế, kiến tạo cho TÂM thành công cụ, thì TÂM giúp đưa ta thoát khỏi bể khổ trầm luân.

Thầy Thanh Thiện

  Tổng khách đã truy cập
0339

Tin Mới Nhất

Video (Có bản English)

Bài giảng mồng một Tết nhâm dần - Thầy Thích Ca dạy tu hành

Phạm Quang Qúy: Nhận định rằng: Phật Thích Ca dạy ĐI NGƯỢC

Thầy Thanh Thiện đã tu tập như thế nào? Thầy Thích Ca dạy tu hành

Thầy Thích Ca dạy thân hành niệm - Thầy Thích Ca dạy tu hành

Fanpage