vi en

3 CÂU HỎI VỀ NGHIỆP

Kính gởi quý tôn đức và quý anh chị,

Chúng tôi kính mời quý tôn đức và quý anh chị đọc bài “3 CÂU HỎI VỀ NGHIỆP” do Trưởng Lão Thông Lạc giải đáp dưới đây.

3 CÂU HỎI VỀ NGHIỆP
(Trưởng Lão Thích Thông Lạc, trích Những Bức Tâm Thư, tập 1, tr.21-23)
Nguồn sách: NhungBucTamThu1.pdf

Hỏi: 1 – NGHIỆP

Nghiệp là cái gì? Nếu nghiệp là kết quả của hành động, không phải là một chủ thể, thì làm sao nó lại tái sinh luân hồi được?

Hỏi: 2 – NGHIỆP LÀM SAO CHUI VÀO BÀO THAI

Một đứa bé khi mới thành hình, đâu đã làm được gì, đâu đã tạo nghiệp, sao nói nó bị nghiệp dẫn? Thế cái nghiệp đó ở đâu ra, làm sao chui vào bào thai được?

Hỏi: 3 – NGHIỆP LÀNH CỦA PHẬT

Nếu còn nghiệp thì còn tái sanh, vậy nghiệp lành của đức Phật vẫn đang phủ khắp thế giới này, sao nói Người đã thoát khỏi luân hồi sinh tử?

Ðáp hỏi 1: NGHIỆP

Nghiệp là do lòng ham muốn của con người điều khiển hành động thân, miệng, ý tạo ra, chứ không phải nghiệp là kết quả của hành động thân, miệng, ý. Cho nên, chủ thể tạo ra nghiệp là LÒNG HAM MUỐN của con người.

Trong bốn chân lý của đạo Phật (Tứ Diệu Đế), thì TẬP ĐẾ đức Phật đã xác định đó là LÒNG HAM MUỐN, nguyên nhân sinh ra đau khổ của con người.

Vậy, lòng ham muốn là chủ thể điều khiển các hành động nhân quả thiện ác từ ba nơi trong thân, đó là: THÂN HÀNH, KHẨU HÀNHÝ HÀNH.

Vì thế, mới nói nghiệp là do các hành động vô minh của các duyên hợp và các duyên tan trong môi trường sống tạo thành. Nên, các duyên hợp và các duyên tan trong môi trường sống theo quy luật nhân quả tạo thành, mà chính gốc là lòng ham muốn, nó cũng theo quy luật nhân quả làm chủ thể tạo tác ra nghiệp.

Nhưng, các duyên hợp và các duyên tan trong môi trường sống đều là pháp vô thường. Còn nghiệp là những từ trường do những hành động thiện ác của các duyên hợp và các duyên tan trong môi trường sống tạo thành.

Nên, nó tương ưng với những hành động vô minh thiện ác của môi trường sống mà tiếp tục tái sanh luân hồi, nên gọi là DUYÊN HỢP TƯƠNG ƯNG.

Thân tâm con người là một duyên hợp và cũng là duyên tan của môi trường sống, cho nên nó là các pháp vô thường. Nó là các pháp vô thường, nên không đi tái sanh luân hồi, mà hành động thiện ác của nó phóng xuất ra những từ trường thiện ác, huân tập thành một lực vô hình rất mạnh, nên kinh sách Phật gọi là nghiệp.

Nghiệp ấy tái sinh luân hồi, chứ không phải tâm con người đi tái sanh, vì tâm con người là pháp vô thường như trên đã nói. Khi chết là mất hết, không còn một uẩn nào cả.

Ðáp hỏi 2: NGHIỆP LÀM SAO CHUI VÀO BÀO THAI?

Ðứa bé khi mới thành hình, còn trong bụng mẹ, là một khối nghiệp cũ hợp duyên thành hình bào thai để trả nghiệp quả. Vì thế, nó thọ chịu biết bao nhiêu là khổ đau, như ở trong bụng mẹ chịu chất nhớt nhau dơ bẩn, chật chội, cho đến 9 tháng 10 ngày mới xuất thai.

Khi xuất thai, chịu đau đớn vô cùng và suốt ba, bốn năm nằm trên chất bài tiết của mình, chịu hôi chịu thối. Cha mẹ phải chịu cực khổ nuôi dưỡng, cho bú, cho ăn. Thật là cực khổ trăm bề. Đó là trả nghiệp hiện tại của đời trước.

Nghiệp thì không có chui bào thai, nghiệp đâu phải là linh hồn, nên gọi là chui vào hay không chui bào thai. Câu hỏi của Phật tử đã đặt là sai.

Nghiệp chỉ có tương ưng hợp các duyên khác mà tạo thành bào thai. Cho nên, đức Phật gọi là duyên hợp, chứ không có nói chui vào.

Một đứa bé khi mới hình thành, thì đó là hình thành thân ngũ uẩn của đứa bé. Hình thành thân ngũ uẩn gọi là nghiệp, mà bào thai là thân ngũ uẩn do các duyên hợp lại tạo thành.

Hình thành thân ngũ uẩn của đứa bé là bào thai. Quý Phật tử có hiểu không? Bào thai là thân nghiệp.

Thân nghiệp này là đứa bé co tay duỗi chân, làm theo các hành động vô minh khi bào thai lớn dần trong bụng mẹ, nên chật chội khó chịu. Vì khó chịu nên co tay duỗi chân khiến cho bà mẹ bị đau đớn. Đó là trả nghiệp cả mẹ lẫn con.

Những hành động đó gọi là nghiệp thọ khổ (khổ mẹ, khổ con).

Nếu bảo rằng đứa bé mới thành hình, đâu làm được gì, đâu đã tạo nghiệp, sao nói nó bị nghiệp dẫn…?

Nghiệp không dẫn sao lại nằm trong bụng mẹ?

Nghiệp không dẫn sao mẹ lại mang nặng đẻ đau?

Nghiệp không dẫn sao cha mẹ lại lấy nhau để có thai nhi?

Nghiệp không dẫn sao trai gái gặp nhau lại thương nhau kết làm chồng vợ?

Nghiệp không dẫn sao lại mang thai, xuất thai, rồi chịu muôn vàn khổ cực nuôi con lớn khôn?

Hành động co tay duỗi chân của bào thai không phải là nghiệp sao?

Thân của đứa bé là nghiệp, còn bảo cái nghiệp nào ở đâu nữa?

Nghiệp ngay trước mắt đó, mà hỏi nghiệp thì cũng giống như một ông già lẫn lộn, đang ở trong nhà mình mà hỏi: “Nhà tôi đâu?”

Nghiệp không có chui vào bào thai, mà nghiệp chỉ có tương ứng với nghiệp của cha mẹ, do hành động của cha mẹ hợp duyên tạo thành nghiệp mới (bào thai).

Ở đây, không có vật gì chui vào bào thai, mà chỉ có nghiệp tương ưng với nghiệp, rồi duyên hợp tạo thành nghiệp mới (đứa bé).

Đáp hỏi 3: NGHIỆP LÀNH CỦA PHẬT

Nghiệp lành của Phật là vô nghiệp (vô lậu), nên đức Phật đã thoát ra khỏi luân hồi tái sinh. Nghiệp lành của Phật ra khỏi quy luật nhân quả, nên nó có một nội lực thâm hậu.

Do đó, nó làm ngược lại quy luật nhân quả. Làm ngược lại quy luật của nhân quả, đó là làm chủ sự sống chết; làm chủ sự sống chết tức là làm chủ nhân quả. Làm chủ nhân quả thì làm sao còn tái sinh luân hồi được.

Nghiệp chia làm 3 loại:
1- Nghiệp ác hữu lậu.
2- Nghiệp thiện hữu lậu.
3- Nghiệp thiện vô lậu.

Người ở đời thường sống tạo tác ra hai nghiệp: thiện hữu lậu và ác hữu lậu.

Riêng đời sống của đức Phật và các đệ tử của đức Phật thường ngăn ác diệt ác, sinh thiện tăng trưởng thiện pháp vô lậu, nên luôn luôn sống trong thiện pháp vô lậu.

Vì thế, từ trường vô lậu không tương ưng với các từ trường hữu lậu của môi trường sống trong thế gian, nên chấm dứt tái sinh luân hồi.

Cho nên từ trường vô lậu (của đức Phật và các đệ tử của đức Phật) đang phủ trùm khắp thế giới, mà không tái sinh luân hồi chỗ nào cả, vì không có đối tượng tương ưng. Không có đối tượng tương ưng nên chấm dứt tái sinh luân hồi.

Vậy nghiệp thiện vô lậu là cái gì?

Nghiệp thiện vô lậu là trạng thái tâm bất động, thanh thản, an lạc và vô sự. Đó là chân lý của Phật giáo. Người tu hành đạt đến chỗ này là chứng đạo quả A La Hán, không còn phải tu tập cái gì khác nữa. Tuy chưa vào Niết bàn, nhưng lúc nào cũng ở trong trạng thái Niết bàn.

Kính thưa quý Phật tử!

Chúng tôi cố gắng diễn đạt để quý vị hiểu một chút về sự tương ưng duyên hợp của nhân quả trong môi trường sống trên hành tinh này. Xin quý Phật tử hãy đọc ĐẠO ĐỨC NHÂN BẢN – NHÂN QUẢ thì rõ.

Thăm và chúc quý Phật tử vui mạnh, nhớ xả tâm cho thật tốt.

Kính thư,
Trưởng Lão Thích Thông Lạc.

GHI CHÚ (của Tỳ kheo Thích Thanh Thiện):

1. Nghiệp ác hữu lậu và nghiệp thiện hữu lậu, có nghĩa là ác cũng khổ mà thiện cũng khổ, bởi vì ta còn thân xác người thì ta chịu đau khổ sinh, già, bệnh, chết.

HỮU LẬU là phước khổ đau.

Nghiệp ác hữu lậu ví như: giết người, giết bào thai, giết hài nhi, giết động vật, búa rìu trong miệng, đánh đập.

Nghiệp thiện hữu lậu: học hành mở mang kiến thức, làm việc từ thiện, đóng góp phát triển học đường, nhà thương, cư xá, thương yêu đồng loại.

Đối với chánh pháp, cho dù ác hay thiện đều dùng để thỏa mãn tham dục cho thân xác thì đó cùng đều là ác pháp.

Do đó, muốn tu theo chánh pháp, bắt buộc phải giảm thiểu dần dần tham dục cho đến khi triệt tiêu thì chứng quả. Chư ác mạc tác, chúng thiện phụng hành.

2. Bởi vì dùng theo thói quen ngoài đời, nên viết là “thiện vô lậu” cho độc giả thoải mái hiểu rằng vô lậu thì không có ác, chỉ có thiện mà thôi.

Bởi vì khi tăng trưởng thiện pháp trám đầy tâm, thì đâu còn ác pháp nữa. Thiện ở đây là thầy Thông Lạc dùng điệp ngữ, hay đệm ngữ để cho độc giả dễ hiểu.

Còn nói về lý thì chỉ viết “VÔ LẬU” là đủ rồi. Bởi vì vô lậu thì chả còn phân biệt thiện, mà chỉ là GIẢI THOÁT, hết khổ đau nhé.

3. Nghiệp mà Phật dạy và đức Trưởng Lão Thích Thông Lạc giảng giải rõ ràng là nghiệp lực tạo thành do tham dục của con người qua thân, miệng, ý.

Ta cần phải hiểu rõ thêm rằng, nghiệp CÓ Ý THỨC biết đáp đến đúng lúc giao hợp và xuất tinh. Khi thụ thai thì phát triển dần dần thành hình hài của con người hay con vật.

4. Tương ưng là gì?

Tương ưng là sự xuất hiện đúng lúc và hợp duyên. Đực cái giao hợp, nếu nghiệp không xuất hiện đúng lúc và hợp duyên thì không thể nào thụ thai.

Có nghĩa là trong thế gian, mọi hiện tượng đều có sẵn, khi có cơ duyên xảy đến đúng lúc thì thành chuyện, tức là tương ưng.

Do đó, dù cho thụ tinh nhân tạo cũng phải có nghiệp tương ưng thì mới có chuyện thụ thai. Có nhiều khách hàng nhờ bác sĩ giúp thụ tinh nhân tạo, có nhiều lúc không thành công thì quay ra trách bác sĩ, cho là dở, là lường gạt!

Không phải vậy đâu. Oan cho bác sĩ rồi nhé!

Bác sĩ rất thiện nghệ, nhưng vì chưa có nghiệp tương ưng xuất hiện đúng lúc mà thôi! Cần phải nhờ nghiệp tương ưng xuất hiện mới có thụ thai nhé. Nếu không thì ta cho rằng đúng khoa học là phải cho thụ thai 100 lần là phải thụ thai hết sao?

Không có chuyện đó nhé.

5. Phật dạy không bao giờ sai.

Phật dạy không có siêu hình, không có linh hồn.

Trong khi đó, tà đạo rao truyền bậy rằng: họ cho có linh hồn, rồi bày ra cầu siêu vu vơ. Cầu siêu là để an lòng cho người sống, bởi vì người sống bị tưởng thức gợi nghĩ lung tung.

Người nào đọc hiểu được 5 uẩn và nhất là tưởng uẩn, thoát ra được ảnh hưởng tưởng thức thì sẽ nhận biết rõ ràng cầu siêu là VÔ DUYÊN, là ngu ngốc!

Muốn thoát ra ảnh hưởng của tưởng thức, thì phải luôn luôn, thường xuyên và trường kỳ thao dợt pháp như lý tác ý với những câu thiện pháp ngắn gọn là thoát ra dễ dàng.

Hãy cố gắng thao dợt như lý tác ý, thì sẽ nhận biết rất tuyệt vời, nhờ như lý tác ý giúp tâm ta thanh thản, an lạc và vô sự.

6. Đức Trưởng Lão Thích Thông Lạc chúc quý hành giả XẢ TÂM thật tốt.

Vậy xả tâm nghĩa là gì? Làm sao xả?

Thầy Thanh Thiện giải thích rõ ràng để mọi người cùng hiểu nhé. Xả tâm chính là ly dục, ly ác pháp, tăng trưởng thiện pháp.

Vậy muốn ly dục, ly ác pháp thì chỉ có một pháp Phật dạy, là dùng như lý tác ý nhắc nhở tâm từ bỏ ác pháp.

Tâm từ bỏ được bao nhiêu ác pháp thì thiện pháp tăng nhiều bấy nhiêu. Hay là ác pháp được giảm bao nhiêu thì khổ sẽ bớt nhiều bấy nhiêu.

Tưởng thức thì luôn luôn nhắc tâm ác pháp để thỏa mãn tham dục thân xác. Như lý tác ý thì ta luôn luôn, thường xuyên và trường kỳ nhắc nhở tâm xa lìa ác pháp để về sống trong thiện pháp.

Chỉ có như lý tác ý mới không làm khổ ta, không làm khổ người và không làm khổ chúng sanh, thể hiện đạo đức nhân bản nhân quả.

Rõ ràng quá, phải không?

  Tổng khách đã truy cập
2516

Tin Mới Nhất

Video (Có bản English)

Bài giảng mồng một Tết nhâm dần - Thầy Thích Ca dạy tu hành

Phạm Quang Qúy: Nhận định rằng: Phật Thích Ca dạy ĐI NGƯỢC

Thầy Thanh Thiện đã tu tập như thế nào? Thầy Thích Ca dạy tu hành

Thầy Thích Ca dạy thân hành niệm - Thầy Thích Ca dạy tu hành

Fanpage